Lý Mạn cầm lấy tư liệu của hai người lên, lần nữa đảo qua con mắt vương xà quấn quanh cánh tay lão Bát, không ngừng rùng mình một cái. Đúng vậy, người này là người nuôi rắn, xem tư liệu nói, đằng xà không hút thuốc, lại thích dùng anh túc cho rắn ăn, sau đó hàng ngày uống vài ngụm máu rắn.
Mà lão Thập sở dĩ gọi là “Thiên Ngưu”, là bởi vì, cô ta có cằm nhọn, thích chải hai bím tóc thật dài trên đỉnh đầu.
Tống Du mang theo túi lưới đựng thuốc đẩy cửa tiến vào, nhìn lướt qua trong phòng: “Đồng chí Bạch, đồng chí Đinh không có ở đây sao?”
Lý Mạn sửng sốt, giơ cổ tay nhìn đồng hồ, khép tài liệu lên, xốc chăn xuống giường nói: “Đinh Tuệ đi vệ sinh tìm Bạch Cần, một hồi lâu rồi, em đi xem thử.”
Tống Sỹ vài bước đến bên giường, buông thuốc xuống, đưa tay đè vai cô lại, nói: “Đừng nóng vội, anh gọi y tá đi vào xem thử.”
“Ừm, anh mau đi.”
“Được.” Tống Du sắp tới cửa, đột nhiên nghĩ đến gì đó, xoay người ôm Lý Mạn đặt lên xe lăn, tư liệu bỏ vào túi tài liệu cho cô ôm, đẩy xe lăn ra ngoài nói, “Buổi sáng đội trưởng Khổng chào hỏi mấy chiến sĩ bị thương nhẹ trong phòng bệnh bên cạnh, để bọn họ chú ý rồi, xác suất hai người gặp chuyện không lớn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play