Vậy thì không phải là quá vội vàng à! Triệu Kim Phượng vội vàng lắc đầu: “Trước cứ để như vậy, chờ người đi rồi, bà và A gia cháu lấy máy dệt, xe dệt đến phòng bếp kế bên cạnh, lại đưa cái giường kia mang vào đặt dưới cửa sổ. Ngày mai để A gia cháu vào núi chém hai cây trúc tạo tấm bình phong, ngăn cách từ giữa căn phòng, làm cho cháu một gian nhỏ.”
Ở cùng hai ông bà cũng không tiện, Lý Mạn suy nghĩ một lát: “Không cần dịch nữa, đặt giường tới phòng nhỏ đi, cháu ở đó.”
Triệu Kim Phượng chần chừ: “Cũng được, lát nữa bà sẽ di chuyển than vào bếp, quét dọn dọn dẹp.”
“Vâng, cám ơn A Nhũ!” Lý Mạn vui vẻ đưa tay ôm lấy eo Triệu Kim Phượng lắc lắc.
Triệu Kim Phượng điểm trán nàng một chút, cười mắng: “Cháu đó, ngày nào đó không tìm việc cho bà, bà đã A Di Đà Phật.”
“Hì hì hì, hoạt động nhiều mới thể hiện tuổi trẻ mà...”
Triệu Kim Phượng gõ nhẹ vào cánh tay cô một cái, vỗ vỗ cánh tay cô: “Mau buông ra, bà đi xem đồ đạc của Tống Du đã chuyển vào chưa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT