“Ông ấy à, muốn khai hoang một mảnh đất.” Trong ruộng có việc, súc vật trong nhà nào còn bận tâm nữa. Nơi này cũng không giống như ở Song Phượng trại, ngựa, trâu, dê sẽ có trẻ con chuyên môn chăn dắt.
“Khai hoang ạ!” Lý Mạn kinh ngạc nói, “Khai ở đâu? Quân đội có cho không?”
“A gia cháu hôm trước có hỏi đồng chí Uông hậu cần, có cho, theo quy củ giao lương thực là được.” Triệu Kim Phượng nói, “Chỗ khai hoang cũng đã vẽ ra, chính là rừng cây tạp mộc hoang vắng ở chân núi phía đông, nhà ta có ngựa, lại thêm mấy loại nông cụ lớn, trước tiên khai hai ba mẫu, trồng chút ngô và đậu nành.”
“Tống Du một tháng lương 102 nhân dân tệ, cháu một tháng 18 nhân dân tệ, cộng lại 120 nhân dân tệ, bà và A Gia vẫn sợ chúng cháu không thể nuôi gia đình?”
Triệu Kim Phượng khẽ thở dài: “A gia cháu trồng trọt nửa đời người, làm đại đội trưởng hơn mười năm, cháu để ông ấy đột nhiên nhàn rỗi, mỗi ngày vây quanh trong sân chỉ lớn như vậy, sao ônh ấy có thể chịu được?”
“Vậy cũng không cần khai hoang quá nhiều chứ, một mẫu rưỡi, trồng chút đậu nành, bình thường ăn đậu phụ, làm chút dầu đậu nành là được. Ngô giá rẻ, thì đừng trồng nữa.”
Triệu Kim Phượng và Lý Trường Hà vừa đến bộ đội đã cân nhắc việc này, chỉ sợ Lý Mạn và Tống Du không đồng ý, hôm nay vừa nghe Lý Mạn buông lỏng, Triệu Kim Phượng lập tức đáp: “Được, được, không khai quá nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play