Đêm nay, trong mộng Lý Mạn đều là bóng dáng Tống Du, đến nỗi khi bị Triệu Kim Phượng gọi dậy nấu bữa sáng, cả người còn có hơi không hoàn hồn.
“A Nhũ,” Lý Mạn liếc mắt nhìn phòng bên trái, ngáp một cái, ngẩng đầu nhìn trời, “Sớm như vậy, bà cõng sọt tre làm gì? Không phải là muốn lên núi chứ?”
“Ừm,” Triệu Kim Phượng đi ra ngoài, “Đồng chí Nghiêm, đồng chí Quý ở cửa chờ bà, bà đi đay.”
“Đèn pin, cầm theo đèn pin.” Lý Mạn nhắc nhở.
Buổi sáng lại có mưa phùn, ánh sáng trời có hơi tối tăm, Triệu Kim Phượng xoay người vào phòng cầm đèn pin, quay đầu dặn dò: “Đừng chờ bà ăn sáng, Tống Du tan tầm trở về, mọi người ăn trước. Ồ, đúng rồi, thằng bé vào núi tập thể dục buổi sáng bắt một con gà rừng, bảy quả trứng gà. Gà rừng giữ lại buổi trưa hầm canh, trứng gà cháu đợi lát nữa chiên đi.”
Anh lại dậy sớm như vậy! Trong lòng nghĩ, Lý Mạn thuận miệng đáp một tiếng.
“Còn nữa,” Triệu Kim Phượng đã đi đến cửa viện, lại quay đầu lại nói, “Vắt chén sữa dê, cho hai quả hạnh nhân nấu đưa tới Phùng gia phía sau nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play