“Có cho không?” Khổng Hoa Xán vội vàng nói, “Không lấy thì trả phương thuốc!” Nói xong đưa tay muốn đoạt.
Bác sĩ Tôn ngửa người ra sau, vỗ tay anh ra, trách mắng: “Gấp gáp quỷ gì!”
Dứt lời, nhìn ra ngoài kêu lên: “Tiểu Dương, Tiểu Dương, đi gọi viện trưởng tới.”
Bác sĩ trực lên tiếng đáp lại, chạy tới gọi người.
Khổng Hoa Xán bĩu môi, uống hai ngụm cho xong canh trong ống trúc, lại cầm một ống trúc khác, mở nắp, đặt ở bên tay bác sĩ Tôn: “Xem tôi đối với ngươi tốt biết bao, có một ngụm canh cũng chia một nửa. Ông thì hay rồi, làm rất nhiều thuốc, giấu hết, cũng không cho tôi 3 hộp.”
Toàn bộ tâm thần Bác sĩ Tôn đều ở trên phương thuốc, đối với anh ấy thì không thèm để ý.
Khổng Hoa Xán chờ đến nhàm chán, đưa tay lấy hai gói đồ bọc trong lá chuối trong sọt tre ra, mở ra xem, vui vẻ: “Đồng chí Lý, cảm ơn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT