Cốc Đông nghẹn lại, con ngươi lóe lên.
Hỏi tội cũng không đến mức, mục đích chủ yếu của cô ta là tra xét, nếu thằng nhóc còn nhớ rõ chuyện năm ngoái, đương nhiên phải tìm cơ hội diệt trừ.
Một năm trước không xuống tay, là sợ dẫn lửa lên người. Hiện tại đứa nhỏ đã không còn ở nhà cô ta nữa, lại có chuyện rắn to trên núi, hơn nữa trên tay có phấn dụ rắn, làm ra chuyện ngoài ý muốn, còn không phải quá đơn giản à.
Đáng tiếc, mới vừa rồi đã do dự.
“Cô đi thôi!” Lý Mạn “đáng tiếc” trong mắt cô ta nhìn mà thấy lưng lạnh, trong lòng cảnh giác, cố ý nổi giận đùng đùng nói, “Tiểu Lâm ở trong mắt cô là cỏ, trong mắt người nhà tôi chính là bảo bối, không cho phép người bắt nạt thằng bé, khi nhục nó, mắng nó lại đến cửa nhà tôi. Về sau tốt nhất cũng nên đoạn tuyệt lui tới, ai cũng đừng trêu chọc ai! Hừ, nếu không, tôi cũng không khách khí!”
Trong lòng Cốc Đông ảo não bỏ lỡ thời cơ tốt, cũng lười tranh luận với cô, lại luyến tiếc liếc cô một cái, rồi vòng qua mấy người, sải bước đi.
Lý Mạn: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT