Tiểu Ngũ tiếp tục nói: “Cốc Đông là năm năm trước theo quân tiến vào bộ đội, chúng tôi tới nhà Khúc Chính Thanh tìm kiếm, phát hiện một chuyện khá lạ, Cốc Đông sinh năm đứa con trai con gái, nhưng mấy đứa nhỏ này, mọi người chỉ biết cô ta mang thai, lại chưa từng thấy cô ta sinh con, mỗi khi sắp sinh, cô ta sẽ vào thành.”
“Bệnh viện trong thành, hay thị trấn được chúng tôi kiểm tra, có một bác sĩ sản khoa lấy tiền đưa giấy chứng nhận sinh sản, nhưng Cốc Đông không sinh con ở bệnh viện bọn họ. Sản phụ nhập viện cùng thời gian cũng kiểm tra, không ai thấy Cốc Đông.”
“Mà theo người trong thôn nói, Cốc Đông mang thai Nhị Nữu năm đó, lúc sắp sinh, cũng đi ra ngoài —— một tháng. Khi trở về, nói là sinh Nhị Nữu, cô ta phải chăm sóc cô gái, phải xuống đất kiếm công việc, còn cả công việc nữ chủ nhiệm rất bận rộn, sợ không kịp làm, nên giao đứa nhỏ cho chị họ cô ta nuôi. 5 năm sau, Cốc Đông đón con về nhà, đứa bé tinh xảo đáng yêu, giống như tiên đồng ngọc nữ, mọi người còn nói, chị họ Cốc Đông biết nuôi con. Mà trên thực tế, vị chị họ trong miệng Cốc Đông, quả thật giúp cô ta nuôi nấng đứa nhỏ, chẳng qua sau hai năm, đứa nhỏ đã sốt cao không còn.”
“Chúng ta sai người vụng trộm tra vết bớt trên người Nhị Nữu, vừa vặn đối chiếu với Tiểu Bát nhà họ Trần. Trong lúc chúng tôi chuẩn bị bắt Cốc Đông và Khúc Chính Thanh thẩm vấn thì phát hiện, con dâu thứ hai của Trần gia, cũng chính là mẹ của Tiểu Bát là Phạm Mỹ Anh, cũng có tham gia trong một số vụ án buôn người. Mà người tiếp sức của cô ta, lại là người cô của cô ta gả xa đến Tây Bắc.”
“Cùng lúc đó, Sử đoàn trưởng các cậu còn phát hiện, Tứ Nữu đến nhà chơi với bọn nhỏ nhà anh ấy không biết từ lúc nào, chui vào thư phòng của anh ấy. Sau khi đứa nhỏ rời đi, anh ấy phát hiện trên ổ khóa ngăn kéo có một vết cạy nhẹ, qua kiểm tra, tài liệu trong ngăn kéo đã bị lật qua, nhìn độ thuần thục đó, đứa nhỏ làm việc này hiển nhiên đã không phải là lần đầu.”
“Lại lặng lẽ hỏi thăm, mấy đứa nhỏ Khúc gia còn nói chuyện với đứa nhỏ các nhà, ví dụ như, ba tôi hôm qua rất tối mới trở về, nói là rất bận rộn. Những đứa trẻ khác sẽ tiếp chuyện, đúng vậy, đúng vậy, ba tôi cũng bận rộn, muộn hơn 11 giờ, tôi đã ngủ thiếp đi mới trở về, nói cái gì mà họp, tớ hỏi có phải lại phải vào núi luyện tập hay không, còn nói không phải... Có đứa nhỏ khác nói theo, ba tôi không bận, hơn bảy giờ đã về nhà, ông ấy nói nghỉ ngơi vài ngày, sẽ vào núi...”
“Trong mấy câu nói, hướng đi của mỗi người, cơ hồ đã nắm trong tay. Lại kết hợp, cường độ huấn luyện gần đây của bộ đội hoặc là hấn luyện dã ngoại, mấy người nào hoặc là mấy đội ngũ nào tiếp theo sẽ làm cái gì, sẽ đoán được bảy tám phần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play