Đường Nguyên Minh đau đến mức nhếch miệng, nhấc chân đạp về phía bắp chân Tống Du.
Tống Du lắc người tránh qua, lắc cánh tay quật ngã anh ấy qua vai…
Nửa tiếng sau, Đường Nguyên Minh nằm trên mặt đất thở hổn hển, lại ngay cả một chút khí lực động ngón tay cũng không có. Tống Du ngược lại, một tay vừa chỉ điểm Hàn Lâm vung quyền, vừa cầm dao rựa thoải mái chặn cây khô, bụi cây trên mặt đất.
Anh ấy tự nhận mình cũng không tệ, tuy không phải là nhân tài ưu tú trong quân đội, nhưng cũng đứng ở tầng hai hay ba của kim tự tháp, nhưng so sánh với Tống Du, anh ấy mới biết được, cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!
Tống Du chém bốn đống củi, sau đó cắt bốn cây mây, bó củi thành ba bó, lấy thân cây khô to bằng cánh tay nhấc lên, ném cho Đường Nguyên Minh một nửa, “Đi thôi, xuống núi!”
Đường Nguyên Minh đưa tay ra: “Kéo tôi dậy!”
Thanh đao trong tay Tống Du đưa về phía trước, Đường Nguyên Minh đưa tay cầm lấy, được kéo lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play