Khi đó Dương Ngọc Liên còn rất trẻ, dáng vẻ hơn hai mươi tuổi, mặc một bộ âu phục tinh xảo, cầm một chiếc túi nhỏ to bằng bàn tay, tóc xoăn, vòng cổ trân châu trên cổ và đồng hồ kim cương trên cổ tay rất nổi bật.
Tống Du cẩn thận quan sát một hồi, đừng nói, Tiểu Mạn và bà ta tuyệt đối không giống, so với dung nhan xinh đẹp của Tiểu Mạn, dung mạo Dương Ngọc Liên rất nhạt nhẽo, cho dù có đeo trang sức đẹp hay mặc đẹp cũng không ra hai phần mười Tiểu Mạn.
“Cháu mượn điện thoại chút.” Tống Du đứng dậy nói.
Viên Thừa Khang túm lấy cánh tay anh, ngăn lại nói: “Em đừng làm bậy, việc này mặc kệ thật hay giả, em và em dâu phải coi như không biết.”
Mẹ Viên: “Ba con đã gọi điện thoại cho người kiểm tra.”
“Mẹ! Làm sao mẹ có thể làm chuyện này? Còn cả cha, cha cũng mù quáng làm gì?” Viên Thừa Khang tức giận vội vàng chạy về phía phòng sách, muốn ngăn lại.
“Bác, bác làm như vậy cũng có nguyên nhân.” Mẹ Viên vội vàng nói, “Tống Du, Tiểu Mạn các cháu nghe bác nói, bác biết chuyện này nếu tra ra là thật, đối với tiền đồ của Tống Du tất sẽ có ảnh hưởng nhất định, nhưng các cháu không biết, năm 1963, Hồng Viễn và Lệ Châu còn cả hai đứa con gặp chuyện không may...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT