Triệu Kim Phượng liếc mắt nhìn qua, tay cầm ảnh run rẩy, đứng dậy đi đến cửa nhìn ánh sáng, Lí Trường Hà đi theo.
Hai người nhìn nửa ngày, mới được Tống Du và Lý Mạn đỡ ngồi xuống một lần nữa.
“Đây là vợ chồng Dương Hồng Viễn và Hàn Lệ Châu,” Tống Du nói, “Dương Hồng Viễn là anh họ của Dương Ngọc Liên.”
“Vậy, cho nên...” Lý Trường Hà theo bản năng sờ tờ giấy tứ phương đã cắt xong, kéo ra hà bao chứa thuốc lá, run tay cầm điếu thuốc cực chậm cuộn lại, “Tiểu Mạn là con gái nhà anh cả Dương Ngọc Liên, không phải của Dương Ngọc Liên và Tiểu Nham?”
Tống Du gật gật đầu: “Việc này cháu nhờ Tư lệnh Chung hỗ trợ điều tra. Tư lệnh Chung...” Chần chờ một lát, Tống Du nói, “Ông cùng cha vợ cháu, Dương Hồng Viễn đều có quen biết, ông ấy còn nói, Dương Hồng Viễn và cha vợ cháu là anh em kết nghĩa.”
Hai người sửng sốt, trong nháy mắt hiểu ra, khóe mắt đỏ lên, nước mắt rơi xuống.
Triệu Kim Phượng nắm chặt tay Lý Mạn, nghẹn ngào: “Khổ rồi, đi theo hai lão chúng ta sống trong khe núi...” Năm đó, nếu không phải bà và ông già tuyệt vọng tới mức tử khí bao trùm, Dương Hồng Viễn cần gì phải mượn tay Dương Ngọc Liên đưa tới cho bọn họ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT