Nguyên Tuệ vụng trộm liếc mắt nhìn Tống Du, một ngón tay chỉ Hàn Lâm cười nói: “Cậu ấy vội vàng gặp chú Tống, không đợi mọi người tập hợp đã chạy đi. Hắc hắc, hóa ra rất nhớ chú Tống.”
Lý Mạn nhìn Hàn Lâm, cậu nhóc đỏ mặt. Không nhịn được giơ tay xoa đầu cậu, cười nói: “Ba Tống cũng nhớ con, vừa trở về đã hỏi con đi đâu? Có cao hơn và cường tráng hơn không?”
Hàn Lâm nhìn Tống Du, đôi mắt trong suốt, tựa như đang hỏi: Thật sao?
Tống Du liếc cậu một cái: “Mau ăn đi, ăn xong mấy người giúp chú làm thịt năm con vịt, nấu vịt hoa cho các cháu ăn.”
Lông vịt không dễ nhổ, dùng lửa đốt quá lớn sẽ hư, làm vịt hoa là thuận tiện nhất.
“Nướng ăn đi,” Đường Nguyên Châu to gan nói, “Chúng cháu cầm theo dầu, mật ong, muối và ớt.”
Tống Du gật gật đầu, đợi bọn họ giết mổ xong, thì không để da, trực tiếp bóc, chém thành miếng, hơi ướp, xâu lên cành cây nướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT