Chị dâu hai Trịnh gia khẽ thở dài: “Phòng mười mấy mét vuông, tám người, em cũng đang sầu chết, cũng không biết phải ở thế nào, đối tượng của Tiểu Vĩ rất tốt, Tiểu Lượng bên này cũng đã đủ tuổi rồi, nhà này dù cách ra, em cũng không chia được ba phòng!”
Chị dâu cả Trịnh gia nghe mà thở dài thườn thượt, con trai lớn của cô ấy còn lớn như cô út, kết quả, cũng vì không có phòng, lúc này ngay cả đối tượng cũng không dám tìm.
Chị dâu ba Trịnh gia thò đầu nhìn phòng khách: “Lúc trước công việc ở thôn mới không đưa cho Nghênh Hạ và Tống Trinh thì tốt rồi.” Hai năm trước thôn mới mới xây, có việc làm thì có phòng, ở trong ký túc xá thì mấy người chen chúc một phòng, có nhà nhỏ theo số lượng người mà chia phòng, nhiều người chia phòng lớn, ít người phân nhà nhỏ lại.
Hai công việc kia nếu không cho hai người, mà đưa cho hai đứa cháu trai lớn trong nhà, trước khi vào nhà máy, tìm đối tượng kết hôn còn không phải là chuyện phút mốt à, hai chị dâu lúc này khi nào cũng đêm đêm trằn trọc khó ngủ, trán đầy tóc bạc.
Nói đến thì chị dâu cả nổi giận, lấy tư lịch của cô ấy và chồng đã sớm được phân nhà, cũng bởi vì bố chồng là giám đốc nhà máy, trở về đều sẽ bảo bọn họ nhượng bộ, hay rồi, một lần lùi là lùi tận mấy năm, đứa nhỏ lớn lên, chuyện nhà ở còn chưa có bóng dáng.
Vặn giẻ lau trong tay, chị cả tức giận xoay người ra khỏi phòng vệ sinh, vòng qua mẹ chồng vào phòng.
Bà Trịnh liếc mắt nhìn sắc mặt âm trầm của cô ấy, lập tức không vui: “Lại bày sắc mặt cho ai xem đấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play