Chu Yến Như trừng mắt nhìn ông ấy: “Tiểu Mạn chỉ tặng một bộ quần áo này sao? Hổ Cốt cao ông dùng trên đùi, đồ dinh dưỡng ăn khi ở nông thôn, bình thường gửi tiền phiếu, thịt, rau, dầu, trà, có bao nhiêu? Nghênh Hạ cũng gả vào được hai năm, anh thấy được thứ gì?”
“Ngày lễ tết, Tiểu Trinh không phải cũng gửi điểm tâm và tiền sao?” Tống Nguyên Tư chột dạ nói.
“15 tệ, một chai sữa lúa mì, một cân dầu, một cân đường nâu.” Chu Yến Như châm chọc cười, “Vì chuyện này, còn cào rách mặt Tiểu Trinh. Anh đến viện gia đình nhà máy nahf kia nghe thử, ai không nói con trai chúng ta là người ăn không, không biết còn tưởng rằng tiền lương của hai vợ chồng đều gửi cho hai chúng ta đấy, vấn đề là, ai từng thấy?”
Nghĩ đến những chuyện này, Chu Yến Như tức giận đến đầu óc choáng váng.
Nếu không phải nghĩ đến chuyện người ta chăm sóc con trai hai năm nên bà xách lễ vật đi qua một chuyến, bà còn không biết việc này.
Đối với việc này, trong lòng Tống Nguyên Tư cũng không kìm lòng được, nhưng phải làm sao bây giờ? Hôn nhân này, kết cũng đã kết, còn có thể bởi vì bọn họ không hài lòng, để cho hai vợ chồng thằng út ly hôn à.
Chu Yến Như tức giận lại nói: “Vừa mới từ nông thôn trở về, mông còn chưa ngồi nóng, há mồm đã bảo hai chúng ta bổ sung sính lễ cho nó, muốn lấy năm trăm! Người ta kết hôn là gì, cô ta là gì, em có thiệt thòi cô ta không? Có thiệt thòi cho cô ta không? Trực tiếp đưa một chiếc xe đạp!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play