Kim Vũ Phi ở trong một con hẻm cũ cách Tống gia mấy con phố, hai người sáng sớm cầm phiếu đi cửa hàng bách hóa, mua hai túi đường sữa, hai chai sữa lúa mạch, hai gói sô cô la nhân rượu, hai cân đường nâu, hai miếng vải bông mịn, còn mang theo bốn quả đu đủ, một quả dừa, một miếng thịt dê hun khói.
Xuyên qua cửa kho đá sơn đen dày bằng gỗ, đi qua sân, phòng khách, vòng ra phía sau, giẫm lên cầu thang gỗ kẽo kẹt lên lầu hai, gõ lên gác xép hẹp.
“Ai đấy?” Xuyên thấu qua cửa ván gỗ mỏng manh, bên trong truyền đến một giọng nữ khàn khàn, có giọng mũi nồng đậm.
Lý Mạn nhìn về phía Tống Du: Đây là bị cảm à?
Lông mi Tống Du hơi ngưng lại, thấp giọng nói: “Là em, Tống Du.”
Trước khi về quê, nguyên chủ từng vụng trộm đến thăm Kim Vũ Phi. Hai năm nay, bởi vì Kim Hưng Văn, Tống Du cũng không ít lần sai người hỗ trợ lấy tiền phiếu tới đây, nên vừa báo tên, người bên trong đã nói một tiếng “Chờ chút”!
Sau một hồi lâu, cửa phòng mới được mở ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT