Dương Học Văn run tay hút một điếu thuốc châm lửa, hung hăng hít một hơi, một lúc lâu sau mới nói: “Chị dâu mang thai cháu tới tháng thứ sáu, bạn thân của lão thái thái, Hoài Ân đại sư đột nhiên có một ngày tìm tới cửa, nói một nhà phòng cả các cháu có đạo tử kiếp. Khi đó, anh cả vừa nhận nhiệm vụ cấp trên – ra nước ngoài làm việc. Chú thường nghĩ có phải bởi vì như vậy, anh cả mới muốn giao cháu cho người khác nuôi nấng hay không. Cho nên, mặc dù có hoài nghi lời Dương Ngọc Liên nói, chú cũng chỉ dám lén cho người điều tra, không dám tự mình đi Vân Nam một chuyến thăm dò chuyện này, chú sợ mình vô tình phá hủy bố cục của anh cả.”
Lý Mạn nhìn Dương Học Văn, kinh ngạc nói: “Hoài Ân đại sư?” Đạo sĩ? Nhà sư?
“Ông ấy là trụ trì tây tự, đêm trước giải phóng, thì từ biệt một đám hảo hữu, đi vân du. Năm đó tới Bắc Kinh, đến nhà cũ chúng ta tế bái lão thái thái, đóng cửa nói chuyện với ba cháu nửa ngày, ngày hôm sau đã viên tịch.”
Lý Mạn sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Tống Du: Thần thánh như vậy sao?!
Kiếp trước, nguyên chủ cũng không phải đã chết à. Về phần bọn ba Dương, cho đến cuối cùng cũng không được nói tới một câu, cho nên, có xảy ra chuyện hay không, thật đúng là khó nói.
Vậy kiếp này thì sao, ba Dương và anh cả sống sót trong trận tập kích kia, cô và nguyên chủ thay đổi thân thể —— là Hoài Ân hoặc là ba Dương đã thay đổi gì sao?
Tống Du buông hạt dẻ đã lột xong, lấy khăn lau tay: “Vậy ngài có nói, sau tử kiếp sẽ như thế nào hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play