Tiểu Mạn Nhi là lúc đó xuất hiện, bình minh mới lên, thiếu nữ giẫm sương vụng trộm đi đưa bánh chưng cho Hà Thiệu Huy ở bên đó canh chừng ngô, ước chừng là nghe được tiếng khóc, tò mò kéo cột ngô ra.
Bốn mắt nhìn nhau, thiếu niên vừa kinh hoảng lại quẫn bách, hận không thể có một khe hở để chui vào.
Tiểu Mạn Nhi sửng sốt trong chớp mắt, buông giỏ trúc trong tay xuống, câu gì cũng không nói, rời khỏi ruộng ngô.
Ngày hôm sau, ông nội bảo lấy phần mình chi cho anh 23kg lương thực.
Nhưng mà, trái tim thiếu niên chưa từng bình tĩnh được, vết nhơ như vậy, quẫn bách như vậy, chật vật như thế, anh muốn che lại, anh muốn giấu diếm…
Thu lại cảm xúc bốc lên trong lòng, Tống Du Khúc chỉ trả cho Lý Mạn một câu: “Đất bờ rộng như vậy, còn không tránh ra.”
Nói xong, phát lực dưới chân, dùng sức, đẩy xe cồng lên sườn dốc.
Lý Mạn bị anh dẫn đến lảo đảo, tức giận phất phất tay với anh ở phía sau: “Khí lực lớn, giỏi lắm!”
“Anh Tống không chỉ khí lực lớn lên, làm việc cũng biết hạ lực.” Tiểu Kim Hoa ở bên cạnh cười hì hì nói, “Mẹ em nói, đây là thành gia, trên vai gánh vác trách nhiệm, hiểu chuyện.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT