“Hôm trước mua,” Lý Mạn thấy anh duỗi tay ra, nên đặt chủy thủ và vỏ dao vào trong tay anh, cầm lá chuối đã bọc thành đấu, hái quả mâm xôi lên, “Một đường đi làm đều là núi rừng, em sợ gặp phải động vật lớn hoặc rắn gì đó, nên cầm theo phòng thân.”
Tống Du một tay cầm đao, một ngón tay khẽ ấn mũi đao, đao trong nháy mắt từ đó cong lên, cong thành một độ cong khá lớn. Buông ra, chỉ như búng đạn, không hề chấn động ong ong hay có hàn khí gì, một lưỡi dao ngắn như vậy, gặp phải động vật lớn hoặc là rắn, không có chút tác dụng nào, “Kiểm tra sức khỏe không có việc gì, ngày mai có phải sẽ đi làm hay không?”
“Ừm.”
“Anh tiễn em qua đó.” Bổ gãy cành cây, Tống Du chém đuôi, gọt đi cành lá phía trên, lại gọt nhọn một đầu, đi về phía bờ sông nói, “Đến hỏi thời gian nghỉ ngơi, sau này nghỉ ngơi, anh lại đi đón em.”
Hai ngọn núi, tất cả đều là rừng rậm nguyên sơ không có người, Lý Mạn thật sự không dám đi một mình, nghe vậy gật đầu: “Vất vả cho anh rồi.”
Đón vợ mình, không phải là nên sao, nói gì tới vất vả. Tống Du cũng không quay đầu lại đi về phía trên thế núi bằng phẳng, một lát sau đứng vững trên một tảng đá, giơ cây dĩa trong tay lên, đâm xuống, lại giơ lên, trên nĩa cây đã xâu được một con cá năm sáu cân.
Tiện tay ném cá lên bờ, Tống Du giơ cây dĩa trong tay lên, đảo mắt lại thêm một con…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT