Đại Tráng vừa đi ra đã nghe thấy Lý Mạn đang khoe khoang, không nhịn được “phốc xuy” một tiếng, vui vẻ.
Lý Mạn bị cậu cười đến mức mặt có hơi nóng: “Thằng nhóc thúi! Em cười cái gì?”
“Không cười không cười, chị Tiểu Mạn chị nghe lầm,” Đại Tráng nói xong, giậm chân bỏ chạy, vừa mới cách Lý Mạn mấy mét, đã không thể nhịn, “Ha ha ha...”
Tiểu Kim Hoa nhếch miệng theo, sau đó duỗi hai chân bổ ngang xuống, theo đó xoay người mà lên, cực kỳ nhẹ nhàng nhảy múa.
Hoàng hôn buông xuống, dòng suối lẫm liệt, trúc đuôi phượng bị gió thổi lay động, gió cát rung động, bên cạnh hàng rào trúc, dưới tàng cây chuối, con đường đá xanh dưới chân cô bé, hoa cỏ ven đường lướt qua bên ống rộng quần của cô bé, cô bé giống như đóa hoa đung đưa, lại giống như chuồn chuồn giương cánh, cá bơi lội... Tự do tự tại, không ràng buộc, giống như những đám mây trên bầu trời, gió bay, nhẹ nhàng và mờ nhạt.
Lý Trường Hà từ trong viện đi ra, đứng bên cạnh nhìn theo cháu gái một lát, cười nói: “Không nhảy tốt như cháu năm đó!”
Lý Mạn kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play