Tống Du đặt hòm gỗ não ở đầu giường, sọt trúc xách vào phòng, đứng ở cửa nhìn hai bên, giữa hoành mộc bị dính cỏ, không thấy khe hở. Khi kiến tạo, cũng coi như dụng công, chỉ là không có cửa sổ, vậy ở đây sao có thể sáng sủa?
Suy nghĩ một hồi, Tống Du quay đầu lại hỏi Bạch Cần: “Cửa hàng có ai biết mở cửa sổ không?”
Bạch Cần lắc đầu: “Bản Nậm có thợ mộc, cũng có thợ xây dựng nhà, anh có thể tìm họ hỏi.”
Lý Mạn nâng cổ tay nhìn đồng hồ: “Tống Du, thời gian không còn sớm nữa, anh mau trở về đi. Chuyện mở cửa sổ, buổi trưa em đến nhà Ngọc Kiều hỏi đại phụ một chút.”
Anh không quen thuộc với bên này, tìm người quả thật không thuận tiện như đại phụ trong miệng Tiểu Mạn, chần chờ một lát, Tống Du gật gật đầu, lấy ra mười đồng và một nắm phiếu cho Lý Mạn nói: “Mấy cái này cầm, xem cái gì cần thì thêm. Còn nữa, tảng đá ở cửa, giẫm lên thì còn chưa đủ rộng, trời tối đi ra dễ dàng đạp phải ra ngoài. Em tìm người làm một bậc thang gỗ, thay đổi nó đi.”
“Em có tiền...”
Tống Du không đợi cô nói xong, nhét tiền trong tay vào tay cô, đi ra ngoài: “Dùng hết rồi, lại tìm anh lấy. Anh mang Tiểu Xám và Đại Hoàng trở đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play