Một trận gió thổi qua, dây leo thật dài trên cây cổ thụ quét tới hai người, phảng phất như đang đưa tay kéo hai người, lại giống như đang gọi, Đinh Tuệ muốn chạy, dưới chân lại giống như mọc rễ, không động đậy được nửa phần, tiếng khóc biến thành hức hức, từng tiếng từng tiếng, không ngừng từ trong cổ họng toát ra.
Cả người Lý Mạn cũng run rẩy, không biết là bị dọa hay thấy lạnh, cô đã không phân biệt được.
Cô muốn đi, lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lấy lại bình tĩnh, Lý Mạn đút dao găm đút vào bên hông, đưa tay sờ soạng nhẹ nhàng chiếc lá trong tay, hung hăng lau nước mưa trên mặt, nắm lá cây đưa đến bên miệng, vang lên thanh âm nhẹ nhàng và bén nhọn trong rừng.
Giống như tiếng côn trùng sau cơn mưa, tiếng chim ưng đêm kêu lên, gió thổi qua lá cây xào xạc.
“Ở đó!” Tinh thần chủ nhiệm Trương chấn động, cầm đèn pin theo phương hướng âm thanh truyền đến, nhanh chóng chạy tới.
Thầy Chu, Xa Vĩnh Thành, Trịnh Nạp, Trần Binh và một đám hán tử cầm đầu Thái trại, bọn họ hoặc là cầm xẻng, hoặc là cầm đèn pin, gậy gộc, đao rựa theo sát phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play