Edit Ngọc Trúc
Dần dà, hai người tuy cùng ở trên một ngôi cao, nhưng lại như đã rất lâu rồi không nói chuyện tử tế với nhau.
Kỳ Bạch đá nhẹ một hòn đá dưới chân: “Ta không có giận.”
Lang Trạch im lặng chờ.
“Chỉ là……”
Kỳ Bạch nhìn chằm chằm mặt đất, con đường dẫn ra thác nước vì có quá nhiều người qua lại, lớp tuyết ở giữa đường đã sớm bị giẫm đạp đến cứng ngắc, hắn nhìn mãi cũng không nhìn ra được cái gì.
Kỳ Bạch nhíu mày. Hắn xưa nay không phải người hay giấu trong lòng.
Huống hồ quan tâm đến bạn bè vốn dĩ cũng không có gì đáng phải che giấu. Nếu vì chuyện nhỏ nhặt này mà để cả hai sinh ra khoảng cách thì càng không đáng.
Kỳ Bạch hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của Lang Trạch, những lời nghẹn mấy ngày rốt cuộc cũng bật ra: “Ta không có giận, chỉ là cảm thấy hôm đó ngươi hành động như vậy thật sự quá nguy hiểm. Từ trên cao như thế rơi xuống, nếu ngươi không chuẩn bị kỹ để giảm chấn…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT