Tiểu Ngũ rời đi đã một thời gian, nhưng mỗi khi nhớ lại chuyện đó, trong lòng Diêu Phẩm Nhàn vẫn không khỏi cảm thấy có chút buồn.
Dù bây giờ nàng đã dần chấp nhận được việc nó rời đi, nhưng thỉnh thoảng nghĩ đến, vẫn không tránh khỏi nỗi nhớ nhung - như lúc này. Đặc biệt là khi nàng hiểu ra rằng, Tiểu Ngũ không hề bỏ mặc nàng, mà là đã sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện cho nàng rồi mới yên tâm ra đi. Càng nghĩ, Diêu Phẩm Nhàn càng thấy sống mũi cay cay, khóe mắt cũng dần ươn ướt.
Tâm trạng không tốt, mang theo tâm sự riêng, Diêu Phẩm Nhàn chẳng còn lòng dạ nào để để ý tới việc Thục phi lại có ý gây sự hay không.
Nhưng chính sự thờ ơ, chẳng buồn đáp trả của nàng lại khiến Thục phi càng thêm giận dữ, càng thêm oán hận. Mà hễ Thục phi càng hận nàng bao nhiêu, thì tuổi thọ của Diêu Phẩm Nhàn lại… kéo dài thêm bấy nhiêu.
Nếu chuyện này xảy ra trước đây, nàng chắc chắn sẽ rất vui mừng. Nhưng bây giờ, tuổi thọ kéo dài, Tiểu Ngũ đã đi rồi, Diêu Phẩm Nhàn cũng không còn quá để tâm đến việc này nữa.
Bữa tiệc trong cung vào đêm trừ tịch (giao thừa) mà Diêu Phẩm Nhàn tham gia mấy năm nay, thực sự không có gì mới mẻ. Nó chỉ là một buổi tối mà các thành viên hoàng gia ngồi cùng nhau thưởng thức ca múa, rồi nghe Hoàng Thượng nói vài lời chúc mừng năm mới.
Buổi tiệc cung yến diễn ra vào ban ngày, nhưng buổi tối thì lại không liên quan đến họ. Vào buổi tối, sự kiện trở nên ít phô trương hơn, chỉ có Hoàng Thượng, Hoàng hậu và các phi tần trong hậu cung tụ họp ăn cơm đón giao thừa cùng nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play