Ngày hôm sau chính là Trung thu.
Theo lệ thường, hôm nay Lâm Trạch phải về bên Lâm phụ ăn Tết, nhưng không thể đón Lâm phụ qua được. Hơn nữa hôm nay còn phải để Lâm Tiểu Liên đi xem mắt, chuyện này hôm qua đã đồng ý với Lâm Tam Quý rồi, nên Lâm Trạch đương nhiên không thể đổi ý. Sáng sớm thức dậy, thay đồ gọn gàng rồi mang theo mấy con cua lớn cùng hai cân thịt heo béo và Chương Tụ cùng đi.
Lâm Kiến Văn cũng đã thức suốt đêm hôm qua để kịp về nhà. Dù sao thì Lâm Tiểu Liên với hắn ta cũng thân thiết hơn, nếu đã hẹn xem mắt mà hắn ta đến muộn thì không biết sẽ bị đồn đại ra sao, ảnh hưởng tới danh tiếng.
Khi Lâm Trạch nhìn thấy Lâm Kiến Văn, không khỏi cảm thán rằng việc thi cử thời xưa thật không dễ dàng gì. Chỉ ra ngoài hơn nửa tháng, người từng có gương mặt hồng hào, đầy đặn giờ đã gầy đi thấy rõ, tinh thần cũng mệt mỏi, không còn vẻ đấu đá hay tính toán như trước, chỉ còn lại bốn chữ “ta thật kiệt sức” hiện rõ trên mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT