Không còn ai cản, Hứa Ngôn Thừa lập tức chạy thẳng lên bậc cao, quỳ ngồi trước án thư của Tạ Diệp, chống cằm làm nũng:
“Ta muốn tìm chàng chơi, nhưng Phương Phương bảo chàng đang bận, nói đến lúc ăn mới rảnh, nên ta ngoan ngoãn đợi ở phòng. Nhưng giờ A Thừa đói rồi, chúng ta ăn cơm được chưa?”
Là hoàng đế, bị người khác tự tiện xông vào nội điện mà không có truyền gọi là chuyện đại nghịch bất đạo. Thế nhưng kỳ lạ thay, Tạ Diệp lại chẳng hề tức giận. Trong lòng thậm chí còn có một góc mềm nhũn.
Hắn ép mình dập tắt cảm xúc kỳ lạ kia, sắc mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng như thường, ánh mắt nghiêm nghị khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Nhưng Hứa Ngôn Thừa chẳng hề e dè. Cậu đứng dậy, vòng tay ôm lấy bàn tay đang cầm bút của hắn, giọng ngọt như mật:
“Chúng ta đi ăn cơm đi mà~ đi mà, đi mà~”
“Xá Cửu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play