Lịch trình hằng ngày của nam chính trở thành điều Hứa Ngôn Thừa quan tâm nhất, đến mức Tần Thiên Hòa cũng phải nghi ngờ không biết có phải cậu thích gã kia hay không.

Hứa Ngôn Thừa ba lần bảy lượt cam đoan rằng, cậu chỉ muốn xem nam chính làm thế nào từng bước rơi vào vực sâu, nên mới quan tâm như vậy.

Tần Thiên Hòa không tin.

Hứa Ngôn Thừa đành phải làm theo ý hắn, khiến hắn tin tưởng mình.

… Nhưng sao cậu cứ có cảm giác mình đang bị chiếm tiện nghi vậy nhỉ?


Tiêu Trạch vì công ty bị đè ép mà lao đao mỗi ngày, vẻ phong lưu ngày nào không còn nữa, dưới mắt ngày càng hằn rõ quầng thâm.

Theo nguyên tác, tại thời điểm này, nguyên chủ đã bị đưa đi, còn nam chính thì phong quang đắc ý, gặp lại nữ chính.

Sau khi biết Quan Khinh Ngữ chính là cô gái đêm đó, hắn bắt đầu theo đuổi cô. Nhưng vì lo sợ hắn phát hiện ra sự tồn tại của con trai mình, Quan Khinh Ngữ luôn tìm cách né tránh.

Một lần nọ, khi Tiêu Trạch đưa Quan Khinh Ngữ về nhà, hắn tình cờ gặp con trai của cả hai. Cậu bé có gương mặt giống hắn lúc nhỏ như đúc, thế là chân tướng sáng tỏ. Sau đó, Tiêu Trạch đón mẹ con cô về.

Nhưng giờ đây, Tiêu Trạch ốc không mang nổi mình ốc, Quan Khinh Ngữ thì làm việc trong một công ty nhỏ gần tập đoàn Tiêu thị, và đến giờ hắn vẫn chưa biết mình có một đứa con trai.

Trong nguyên tác, khi giúp Tiêu Trạch đánh cắp tài liệu công ty nguyên chủ, Quan Khinh Ngữ không hề hay biết. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô ta vô tội.

Nếu Quan Khinh Ngữ thực sự là một người lương thiện, thì hẳn đã không làm ra chuyện trộm cắp hèn hạ như vậy.

Dạo gần đây, Quan Khinh Ngữ cảm thấy vận xui bủa vây.

Sau khi về nước, cô ta gặp lại Tiêu Trạch. Cô vẫn còn tình cảm với hắn, nên khi hắn nhờ cô giúp đánh cắp tài liệu, cô ta không chút do dự mà đồng ý.

Nếu không có ý định nối lại tình xưa, cô ta sao có thể dẫn con trai của hai người về nước?

Nhưng mọi chuyện lại không diễn ra theo hướng cô ta mong đợi.

Theo lý, sau khi Tiêu Trạch thâu tóm Mặc thị, hắn đáng lẽ phải đến tìm cô ta.

Trước khi về nước, cô đã tìm hiểu, biết rằng Tiêu Trạch luôn nhớ mãi về một người phụ nữ. Và theo những gì cô ta biết, người đó chính là mình.

Quan Khinh Ngữ không hề biết rằng, lúc này Tiêu Trạch đang gặp khủng hoảng trong sự nghiệp, căn bản không có tâm tư để nghĩ đến chuyện tình cảm.

Hứa Ngôn Thừa từng hỏi hệ thống: Nếu hai người mang khí vận chính không đến được với nhau, thế giới này sẽ ra sao?

Hệ thống trả lời rằng:

"Khí vận chi tử là chủ tuyến của thế giới này. Nếu hai người họ không đến với nhau, nghĩa là khí vận trên người họ đã tiêu hao hết. Khi đó, thế giới sẽ tự động lựa chọn hai khí vận chi tử mới để duy trì vận hành."

"Trước khi khí vận chi tử mới xuất hiện, nếu khí vận chi tử cũ chết đi, thế giới sẽ đứng trước nguy cơ sụp đổ."

"Và không ai biết bao giờ khí vận chi tử mới sẽ xuất hiện, ở đâu."

"Vậy nên, lựa chọn tốt nhất là đảm bảo mạng sống của cả hai."

Đây cũng chính là lý do Hứa Ngôn Thừa ngăn cản Tần Thiên Hòa dùng biện pháp cực đoan.

"Muốn ra ngoài đi dạo không?"

Mục đích về nước đã đạt được, sản nghiệp cũng không cần Tần Thiên Hòa trực tiếp nhúng tay, cả ngày anh ta ung dung, nhàn nhã hơn Hứa Ngôn Thừa nhiều

Ít nhất, Hứa Ngôn Thừa cần kiểm tra tiến độ hủy diệt tập đoàn của nam chính mỗi ngày.

"Được thôi."

Những ngày ở bên nhau, Hứa Ngôn Thừa nhận ra, người đàn ông này trông có vẻ đáng sợ nhưng lại vô cùng bao dung với cậu. Ánh mắt cháy bỏng khi nhìn cậu, dù bất ngờ xuất hiện, nhưng lại chân thành đến lạ.

Cậu chưa bao giờ tin vào tình yêu sét đánh. Nhưng nếu không dùng từ đó, cậu thật sự chẳng tìm được từ nào khác để diễn tả tình cảm của người đàn ông này dành cho mình.

Nói không động lòng là giả. Mặc dù chỉ mới bên nhau vài ngày, nhưng sức hút của hắn lại dễ dàng khiến cậu bị cuốn vào.

Một người đàn ông vừa đẹp trai xuất sắc, vừa có năng lực vượt trội, lại quyền thế ngập trời. Hắn lạnh lùng, kiềm chế, nhưng riêng với cậu thì lại hoàn toàn khác biệt.

Ít nhất… Hứa Ngôn Thừa không thể từ chối hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play