【Đinh! Tải dữ liệu hoàn tất!】
Một âm thanh điện tử lạnh lùng vang lên trong đầu, Lại Vũ Đông từ từ mở mắt.
Khung cảnh trước mắt đã thay đổi hoàn toàn.
Hiện ra trước mặt hắn là một bức tường gương, phản chiếu lại khung cảnh xa lạ phía sau lưng. Góc dưới bên trái của gương dán một tấm nhãn bắt mắt, dòng chữ và hình vẽ kết hợp với nhau thành một logo được thiết kế tỉ mỉ.
Nơi này chính là phòng nghỉ hậu trường của chương trình 《 Đăng Phong Tạo Tinh 》 đang tiến hành vòng đánh giá ban đầu.
《 Đăng Phong Tạo Tinh 》 là chương trình tuyển chọn thần tượng được kỳ vọng nhất hiện nay, do Thiên Không Video độc quyền sản xuất. Chương trình triệu tập 101 thực tập sinh, tiến hành huấn luyện và kiểm tra khép kín trong suốt bốn tháng. Cuối cùng, bảy thực tập sinh được khán giả toàn quốc bình chọn sẽ debut trong một nhóm nhạc nam thần tượng giới hạn.
Việc Lại Vũ Đông xuất hiện ở đây, hoàn toàn là do bị hệ thống vô lương tâm “bắt cóc” tới.
Hắn không phải là thực tập sinh từng được huấn luyện chuyên nghiệp, cũng chẳng hề ôm mộng được toả sáng trên sân khấu. Nói thẳng ra, hắn chẳng có tí liên quan nào đến mấy cái show tuyển chọn nam thần tượng cả.
Thân phận thật sự của hắn là sinh viên năm hai của một trường đại học truyền thông, chuyên ngành Phát thanh & Dẫn chương trình.
Bỏ qua cái danh xưng nghe có vẻ hoành tráng kia, nói đơn giản, hắn là một sinh viên đại học không biết hát cũng chẳng biết nhảy.
Còn nhiệm vụ mà hệ thống giao cho hắn lại là — debut thành công trong nhóm nhạc.
Lại Vũ Đông: …
Các người đúng là đang làm khó ta, Phát Hổ ạ.
Lại Vũ Đông nhìn bản thân trong gương bằng ánh mắt như thể đã mất hết hy vọng sống. Sau khi bị hệ thống ném đến thế giới song song này, hắn như biến thân thành thủy thủ mặt trăng, bị thay đổi toàn bộ ngoại hình để phù hợp với hình tượng thần tượng, suýt nữa thì không nhận ra chính mình.
Trong gương là một thiếu niên tuấn tú, không còn là cậu sinh viên với mái tóc đen và đôi mắt đen quen thuộc suốt bao năm, mà là một mái tóc vàng nhạt đã được tạo kiểu, đôi mắt màu vàng hoa anh đào rất có thể là nhờ kính áp tròng. Gương mặt được trang điểm tỉ mỉ, càng làm nổi bật vẻ ngoài vốn đã xuất sắc, trông cứ như một ngôi sao thần tượng mới nổi trong giới giải trí.
Trong trạng thái ngơ ngác như bị sét đánh, ánh mắt mang dáng vẻ xếch nhẹ của hắn lại vô tình toát lên vẻ lạnh lùng thoát tục.
Nói cho dễ hiểu, hắn trông như thể hồn lìa khỏi xác vậy.
Hệ thống tuyên bố rằng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể gỡ bỏ liên kết với nó, hơn nữa còn nhận được một phần thưởng bí ẩn. Tuy nhiên, nội dung cụ thể của phần thưởng sẽ được quyết định dựa trên biểu hiện của ký chủ.
Nghe qua cứ như mấy ông tư bản vô lương đang vẽ bánh lớn cho công nhân quèn vậy.
Lại Vũ Đông không hứng thú mấy với phần thưởng, hắn chỉ quan tâm một chuyện——
[Nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sao?]
Hệ thống: 【Sẽ mở khóa nhiệm vụ tiếp theo, cho đến khi nào hoàn thành thì thôi. Ký chủ, xin đừng lo, luôn có một nhiệm vụ dành cho bạn.】
…Nghe xong lại càng thấy lo.
Dù tương lai mờ mịt, nhưng Lại Vũ Đông không chọn bỏ cuộc ngay từ đầu.
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm đọc webnovel, hắn biết bây giờ hệ thống cạnh tranh khốc liệt, đủ loại phó bản khó nhằn như trò chơi sinh tồn, khám phá linh dị, giải đố suy luận thi nhau xuất hiện, biết đâu show tuyển chọn thần tượng chính là nhiệm vụ dễ nhất mà hắn có thể nhận được rồi.
Vì vậy, đi được bao xa thì cứ đi bấy nhiêu.
Giấc mơ mà, vẫn nên có một cái!
Lại Vũ Đông hít sâu một hơi. Ngay khoảnh khắc ánh mắt hắn lướt qua tấm bảng tên gắn trên áo, một giọng nói bất ngờ vang lên bên tai——
“Xin mời thí sinh tiếp theo, Miura Yuki đến từ Giải Trí LVD.”
Lại Vũ Đông: “……”
Xong đời. Hắn thậm chí còn chẳng biết nói tiếng Nhật!
Hắn nhất thời không biết nên phàn nàn chuyện tên công ty lại chính là viết tắt tên mình, hay tự lừa dối bản thân rằng “Miura Yuki” kia có lẽ không phải đang gọi hắn…
Lừa ai chứ, bảng tên trên ngực hắn rõ ràng ghi đúng cái tên đó!
Khoan đã, hệ thống này thực sự nghiêm túc trong việc muốn hắn debut thành nhóm nhạc sao?
Tại sao lại bắt một sinh viên chuyên ngành Phát thanh và Dẫn chương trình, người đang có chứng chỉ tiếng phổ thông loại Ất và còn đang chuẩn bị thi lên loại Giáp, phải đóng giả làm thí sinh nước ngoài trong một show tuyển chọn thần tượng cơ chứ? Chẳng lẽ chỉ vì phát âm phổ thông của hắn tốt hơn người bình thường mà hắn phải đánh mất quyền được nói một cách rõ ràng và lưu loát bằng tiếng Trung à?
Không phải cố tình chỉnh hắn đấy chứ!?
Lại Vũ Đông không còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện vì sao cái tên kia lại nghe quen quen nữa. Vừa lê bước rời khỏi phòng nghỉ như đi chịu chết, hắn vừa sụp đổ trong lòng mà chất vấn hệ thống rốt cuộc đang bày ra trò gì.
Hệ thống đáp lại với thái độ khó ưa như mấy tổng đài viên của một ứng dụng màu cam nào đó.
Hệ thống:【Đang kiểm tra, xin vui lòng chờ kết quả.】
Lại Vũ Đông: 【Thế bây giờ phải làm sao? Ngoài việc đâm đầu về phía trước, tôi còn con đường nào khác không? Ví dụ như cài thêm gói ngôn ngữ để khỏi bị lộ?】
Hệ thống: 【Bạn có thể chọn từ bỏ nhiệm vụ lần này.】
Lại Vũ Đông: 【…Không cần, cảm ơn.】
Mà tin xấu vẫn chưa dừng lại ở đó.
Tên hệ thống mất nết kia tuyên bố sắp kích hoạt chức năng đồng bộ bình luận trực tiếp.
Hai mắt Lại Vũ Đông tối sầm.
Cứu với, hắn không muốn biết phản ứng của khán giả một chút nào đâu!
Mang theo chút hy vọng mong manh, hắn run rẩy hỏi:
【Chương trình này phát trực tiếp hay phát lại?】
Nếu chương trình là ghi hình trước, thì cảnh quay của hắn có thể sẽ bị cắt bỏ hoặc chỉnh sửa âm thanh, như vậy có lẽ sẽ ít bị cười nhạo hơn một chút.
Tất nhiên, cũng không loại trừ khả năng bị cố ý cắt dựng cho “lố” hơn.
Chỉnh sửa hậu kỳ mà, số phận thế nào thì còn tùy trời, phải xem bản thân được phân cho kịch bản gì.
Hắn cũng hiểu sơ sơ mấy chiêu trò trong mấy show truyền hình thực tế.
Thế nhưng hệ thống đã vô tình đập tan tuyến phòng ngự tâm lý cuối cùng của Lại Vũ Đông.
【《Đăng Phong Tạo Tinh》 là một chương trình tuyển chọn phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình. Không chỉ sân khấu được truyền hình trực tiếp với micro bật toàn thời gian, không qua xử lý âm thanh, mà cả đời sống thường ngày của các thí sinh cũng được quay 24/7 với nhiều góc máy. Tuy nhiên, xét đến việc một số khán giả không có đủ thời gian hoặc kiên nhẫn theo dõi toàn bộ, tổ sản xuất sẽ phát sóng bản ghi hình đã được biên tập lại mỗi tuần.】
Tuyệt thật.
Nói cách khác, không chỉ bị “hành hình công khai” trước mặt toàn dân, hắn còn có thể bị hậu kỳ đem ra làm trò cười lặp đi lặp lại, thậm chí được sắp xếp cho một hình tượng pháo hôi đầy sáo rỗng và tự đại.
Mệt rồi, tê liệt, hủy diệt đi cho rồi.
Thôi thì bắt đầu cầu nguyện từ bây giờ, mong nhiệm vụ tiếp theo đừng bắt đi bắt quỷ.
May mà hệ thống vẫn còn chút lương tâm——
Hệ thống:【Vì danh tính của ký chủ nghi ngờ bị lỗi, nên hệ thống có thể cung cấp chế độ Xanh như một phần bồi thường. Xin hỏi có muốn kích hoạt không?】
Lại Vũ Đông: 【Chế độ đó là gì?】
Hệ thống:【Chặn các bình luận mang tính công kích cá nhân, spam của thủy quân, v.v., nhưng không đảm bảo lọc được hết mọi đánh giá tiêu cực.】
Lại Vũ Đông: 【…Mở, mở, mở!】
Sau khi kích hoạt chế độ Xanh, dòng bình luận hiện lên như hình chiếu 3D lơ lửng trước mắt hắn.
Lại Vũ Đông đảo mắt liếc sơ qua, phần lớn bình luận đang bàn về thí sinh vừa trình diễn trước đó, một số khác thì spam tên thí sinh mình “pick” từ đầu. Không có lời khen tâng bốc tràn lan, cũng không có công kích mù quáng đầy ác ý.
Không hổ là chế độ Xanh.
Hy vọng sau khi hắn biểu diễn xong, sự hòa bình này vẫn có thể giữ được.
Đoạn đường dẫn vào trường quay rất ngắn, vậy mà Lại Vũ Đông lại có cảm giác như vừa đi hết một thế kỷ. Ánh đèn càng lúc càng sáng theo từng bước chân hắn, nhịp tim cũng không ngừng gia tăng.
Hắn vốn không thuộc dạng người cứ bước lên sân khấu là căng thẳng, mà là kiểu “căng thẳng có chọn lọc”.
Ống kính, truyền hình trực tiếp, khán giả, quy mô lớn—những yếu tố này vốn chẳng ảnh hưởng mấy đến tâm lý hắn, mức độ căng thẳng chỉ phụ thuộc vào nội lực bên trong: càng tự tin thì càng ứng biến linh hoạt. Ví dụ như hồi thi năng khiếu vào đại học.
Ngược lại, khi đối mặt với một tình huống hoàn toàn không liên quan gì đến sở trường của mình như thế này, hắn căng thẳng đến mức muốn nôn ra.
Khoảnh khắc bước ra khỏi đường dẫn, trước mắt hắn là vô số khuôn mặt của các thí sinh và giám khảo, hàng chục ánh mắt hoặc soi mói, hoặc dò xét, hoặc tò mò đổ dồn về phía hắn, khiến hắn không thể khống chế được cảm giác choáng váng, sự hồi hộp dâng trào như ngọn sóng dữ dội ập đến nhấn chìm hắn.
Hắn đứng giữa sân khấu, ánh đèn sáng chói rọi thẳng vào mặt khiến đầu óc hắn như thiếu dưỡng khí, trong thoáng chốc hắn thậm chí cảm thấy mình như đang nằm dưới đèn phẫu thuật trong phòng mổ.
【Woa! Là anh chàng mặt lạnh ngầu lòi kìa!】
【Ô ô ô! Là người đầu tiên tui chọn chỉ vì gương mặt nè!】
【Đâm thẳng xuống hố luôn】
【Mặt xuất sắc quá, khí chất cũng đỉnh khỏi bàn, nhìn là biết ảnh chụp không chỉnh sửa nhiều】
【Thí sinh này khí chất như đại lão á! Chắc chắn thực lực rất mạnh!】
【Hình như là người mới hoàn toàn? Trước giờ chưa nghe tới】
【Tên nghệ danh hả?】
【Mình đoán đại một main dancer đi】
Đám bình luận trực tiếp đẩy sự căng thẳng của Lại Vũ Đông lên đến đỉnh điểm.
Làm ơn đừng tung tin nhảm nữa, hắn chẳng là gì hết.
Lại Vũ Đông hít sâu một hơi, cúi người chào chín mươi độ, chất giọng vang, phát âm chuẩn xác và dứt khoát cất lên: “Chào mọi người.”
Nói xong thì hắn im bặt.
Trường quay cũng im lặng theo.
【?】
【Giọng phổ thông chuẩn ghê】
【Quào giọng nghe đã quá trời luôn, ai vậy trời??】
【Cậu ấy có phải do tổ chương trình lôi từ đài truyền hình về không vậy hahaha】
【Tưởng ba tui đang coi thời sự trong phòng khách không á...】
【Người ta là học viên lớp A B C F, chỉ có cậu ấy là học viên lớp Một Giáp.】
Lại Vũ Đông: “…”
Không phải Một Giáp, là Một Ất.
Nhưng đấy không phải trọng điểm! Trọng điểm là hắn vừa lỡ lộ ra khẩu âm của dân phát thanh!?
Có vài người khi cực kỳ căng thẳng sẽ vô thức bộc lộ mặt mạnh mẽ và tự tin hơn để ngụy trang bản thân, cũng giống như loài mèo sẽ cong lưng, dựng lông lên khi đối mặt với kẻ thù mạnh hơn để tỏ ra mình cũng nguy hiểm, Lại Vũ Đông chính là kiểu người như vậy.
Nhưng hắn không cần làm vậy! Ít nhất là không phải ngay lúc này!
Vì nhân vật của hắn là tuyển thủ đến từ nước ngoài a! Phát âm tiếng phổ thông chuẩn như vậy chẳng phải là OCC rồi sao!?
Ngồi trên ghế huấn luyện viên, Phó Hàm Vũ—người sáng lập chương trình Đăng Phong Tạo Tinh, đồng thời là thành viên toàn năng của nhóm nhạc thế hệ đầu tiên—nhìn lướt qua tư liệu trên tay, nở một nụ cười nhẹ nhàng đầy thân thiện: “Em đã luyện trước à?”
“…”
Lại Vũ Đông không dám trả lời.
Luyện thì có luyện, nhưng chuyện này có thể nói ra à?
Đổi hướng suy nghĩ đi, nhân vật của hắn có thể là tuyển thủ nước ngoài nhưng giỏi tiếng Trung thì sao?
Lại Vũ Đông do dự một chút, từ bỏ ý định giả giọng nước ngoài, hạ thấp giọng nói, phát âm mơ hồ: “Vâng ạ.”
【Cậu ấy đang run hả?】
【Thật luôn đó, tui cứ tưởng anh cool ngầu này không biết lo lắng là gì hhh】
【Mà tư thế đứng ưỡn ngực ngẩng đầu trông lại rất tự tin ấy】
【Đại lão tự tin.jpg】
Đại lão cái gì? Tự tin gì chứ?
Chả có mấy thứ đó đâu!
Lại Vũ Đông nhìn dòng bình luận trực tiếp mà muốn khóc, muốn đích thân lên tiếng đính chính rằng mình không phải kiểu nhân vật đó nhưng không thể chen vào được.
Thành thật mà nói, với mái tóc vàng nhạt, một bộ vest đen rộng rãi và phong cách trang điểm Hàn Quốc của idol—cả tạo hình vốn dĩ đã hướng tới hình tượng lạnh lùng ngầu lòi, những tiết học hình thể chuyên ngành cũng đã in sâu vào DNA, khiến hắn trông càng thêm thẳng lưng gọn gàng, thêm vào vẻ mặt đơ ra vì hồi hộp, thoạt nhìn đúng là có mùi anh chàng cool thật.
Nhưng tính cách thật của hắn hoàn toàn không dính dáng gì tới cái danh cool ngầu kia hết á!
“Hy vọng phần biểu diễn của em cũng sẽ xuất sắc như vậy.” Huấn luyện viên khác—Ngô Hi Hòa mỉm cười động viên.
Màn hỏi về tiếng phổ thông được lướt qua, Lại Vũ Đông thầm thở phào một hơi, suýt nữa thì ngã ngựa ngay bước đầu rồi, nhưng ngay sau đó hắn lại căng thẳng trở lại, lời động viên của huấn luyện viên như một ngọn núi vô hình đè lên ngực hắn.
Có ai nói cho hắn biết hắn có tài nghệ gì đáng để mang ra biểu diễn không?
Thái cực quyền bắt buộc của môn thể chất năm nhất đại học?
Ngay khi Lại Vũ Đông còn đang vật lộn với việc có nên tung ra tài nghệ bí mật không, trong đầu hắn bỗng vang lên một âm thanh điện tử.
Là hệ thống—cái thứ mà mỗi lần xuất hiện đều chẳng có chuyện gì tốt lành.
【Tiếp theo sẽ kích hoạt hướng dẫn tân thủ giới hạn cho vòng đánh giá sơ bộ.】
Hướng dẫn tân thủ?
Lại Vũ Đông còn chưa kịp suy nghĩ hệ thống này lại muốn giở trò gì, âm nhạc bất ngờ vang lên.
【Chế độ vũ đạo, khởi động.】
Giây tiếp theo, trước mắt hắn xuất hiện một màn hình chiếu chỉ riêng hắn nhìn thấy, một anh chàng phong cách thời thượng được dựng bằng mô hình 3D đứng ngay phía trước, chế độ "chống che khuất" được bật sẵn rất chu đáo, dòng bình luận trôi qua phía sau người mô hình.
Lại Vũ Đông đờ người nhìn vào hình chiếu trước mặt, cố gắng hiểu cái gọi là "hướng dẫn tân thủ".
Thật lòng mà nói, phản ứng đầu tiên của hắn là Audition phiên bản thật.
Chỉ vài giây sau khi nhạc vang lên, hai bên người anh chàng 3D xuất hiện những mũi tên và vòng tròn kỳ lạ.
Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, Lại Vũ Đông dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Hắn vội cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên, sàn sân khấu cũng thay đổi theo, hiện ra năm ô bước chân và bốn ô tay đại diện cho các hướng khác nhau.
Ồ! Thì ra là máy nhảy!