Chớp mắt đã đến mười một giờ đêm.
Lương Chi Thịnh là kiểu người "nằm im chờ chết" về sớm nhất trong phòng. Cậu ăn tối lúc bảy giờ, nghỉ ngơi đến tám giờ rồi tập luyện thêm một tiếng, không tính là quá chăm chỉ nhưng cũng không hề lười biếng, xét trong số 101 thực tập sinh thì thuộc dạng trung bình khá.
Tuổi "cao" hai mươi lăm không còn nhiều năng lượng như mấy cậu trai tuổi mười tám mười chín nữa. Sau những ngày tháng ôn thi cao học khổ sở, cơ thể cậu đã không chịu nổi việc thức khuya — dễ choáng, buồn nôn, tập luyện quá sức thì nhức mỏi toàn thân. Nước ngọt có ga đã bị thay bằng trà kỷ tử long nhãn, tiêu chí sống bây giờ là: giữ gìn sức khỏe.
Thế nhưng khi về đến phòng ngủ, cậu lại không thấy ai. Đợi cả tiếng đồng hồ mới thấy Lý Tự về.
Lương Chi Thịnh tắm xong, ôm chậu rửa mặt quay về phòng 707. Cậu liếc nhìn hai chiếc giường dưới trống trơn, ngẩng đầu hỏi: “Hai người kia chưa về à?”
Thiếu niên tóc đỏ ngồi ở giường tầng trên, đeo tai nghe có dây, lật một trang sách lý thuyết âm nhạc trong tay: "Từ Án vừa về không lâu, xuống lầu tắm rồi, anh không gặp cậu ấy à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play