Kết thúc tiết mục, nhóm A rời khỏi sân khấu qua lối cầu thang, nhường sân khấu lại cho nhân vật chính của 《Peppermint》– nhóm B.
Trên sân khấu nhiệt huyết sục sôi, còn dưới sân khấu là bầu không khí ảm đạm. Hai người mắc lỗi cúi gằm mặt không dám lên tiếng. Nhóm của họ vốn đã không có cửa thắng, giờ thì đến vai phụ cũng không xứng, tả tơi như chiếc lá mục, thủng lỗ chỗ.
Cuối cùng, Triệu Diệc Phong là người phá vỡ sự im lặng. Anh dang rộng vòng tay ôm lấy từng người một, dùng giọng điệu nhẹ nhàng an ủi: "Kết quả không quan trọng, mọi người vất vả rồi."
Đến lượt Lại Vũ Đông, hắn chủ động tiến lên một bước ôm Triệu Diệc Phong, cảm ơn vì đã ra tay giúp đỡ trên sân khấu: "Cảm ơn anh."
“Không phải cậu mới là người nên được cảm ơn sao?” Triệu Diệc Phong thuận tay vỗ nhẹ lưng hắn, thái độ chân thành hơn hẳn lúc an ủi những người khác. “Làm tốt lắm, tiến bộ nhiều đó.”
“Yuki! Nhờ cậu cả đấy!” Chu Thụy lao đến như tên bắn, túm lấy tay Lại Vũ Đông lắc lia lịa, mặt đầy phấn khích: “Lúc đó đầu tôi trống rỗng luôn, chẳng nghĩ ra gì cả! May mà cậu phản ứng kịp thời!”
"Tôi còn tưởng đoạn của Tằng Khải chỉ có một câu chứ." Chử Thiên Dịch mượn lời nói đùa để ám chỉ một người đồng đội mà anh đã không vừa mắt từ lâu: “Tôi thấy sao khác với lúc tập dợt quá vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play