Edit Ngọc Trúc
Tới đúng mùa tai nạn liên tiếp, nhưng chuyến quay về lần này lại thuận lợi đến bất ngờ.
Bọn họ vội vã từ trấn Mộc Cẩn quay lại nội thành H, rồi lại ngay chiều hôm đó bắt chuyến xe đường dài đến thành phố X. Trên đường bị lật xe hai lần, cuối cùng cũng kịp về tới nội thành thành phố X vào chạng vạng ngày hôm sau.
Trình Thi Miêu đã sớm nhận được tin, đứng chờ trước cửa nhà ga. Vừa nhìn thấy Diệp Trường Sinh và Kỷ Tiêu bước ra, cô ta liền chạy nhanh đến đón.
“Diệp thiên sư!” Trình Thi Miêu gật đầu chào Diệp Trường Sinh, rồi đi tới chỗ Kỷ Tiêu, thuận tay nhận lấy hành lý trong tay cô, ánh mắt lo lắng nhìn bộ dạng hơi tiều tụy của cô, thấp giọng hỏi: “Tiêu Tiêu, cậu không sao chứ?”
Kỷ Tiêu khẽ lắc đầu, im lặng một lúc rồi cố nặn ra một nụ cười: “Không sao, mọi chuyện đã giải quyết xong cả rồi.”
Trình Thi Miêu nhìn vẻ mặt ấy liền biết trong hơn hai tháng chia xa, cô chắc chắn đã trải qua không ít chuyện. Cô ta mím môi, nhẹ nhàng nắm lấy tay Kỷ Tiêu: “Người đông, khó mà nói chuyện rõ ràng. Giờ cũng đã muộn rồi, tối nay ở lại chỗ mình đi, mình cũng có nhiều điều muốn kể cho cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play