Tự do.
Đây đúng là thứ mà Phương Trì vẫn luôn khao khát.
Tự do sáng tác, tự do đánh trống, tự do viết nhạc, tự do sống, và… tự do yêu một người.
Nhưng nếu vì theo đuổi sự tự do của bản thân mà phản bội những người anh em đã cùng anh đi qua chặng đường này… thì chẳng khác nào tự nhốt mình vào một nhà giam khác.
Phương Trì im lặng thật lâu, rồi nói: "Tôi sẽ suy nghĩ, nhưng… đừng hy vọng quá nhiều."
Dương Mục hít sâu một hơi: "Tôi sẽ đợi tin tốt từ cậu."
Chuyện chính đã nói xong, bầu không khí cuối cùng cũng bớt căng thẳng. Dương Mục mở cúc áo sơ mi đầu tiên, lấy hộp thuốc lá từ trong túi áo khoác, cười hỏi: "Hút một điếu trên xe cậu được chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play