Lâm Hiểu trằn trọc cả đêm, nằm trên giường suy nghĩ miên man đến tận sáng hôm sau.
Sáng sớm, nghe thấy tiếng chuông báo thức điện thoại vang lên, cậu theo phản xạ bật dậy khỏi giường, một trận choáng váng ập đến, thái dương cũng giật giật đau.
Nhưng cậu không quan tâm nhiều đến vậy, 6 giờ rưỡi sáng, Lâm Hiểu lại gọi điện, đầu tiên gọi cho Phương Trì, vẫn không ai nghe máy, lại gọi cho Tiểu Du, kết quả cũng tương tự, cuối cùng, ngay cả Trương Viễn cũng không nghe máy.
Nỗi lo lắng và bất an tích tụ suốt cả đêm, lúc này cuối cùng cũng bùng nổ. Lâm Hiểu ngồi bên giường, hoang mang không biết làm gì, trong đầu đột nhiên lóe lên một ý nghĩ.
Cậu đứng dậy vội vàng lao đến bàn học, sau một hồi lục lọi, cậu tìm thấy chiếc tai nghe được đặt trên bàn tối qua.
Đeo tai nghe xong, Lâm Hiểu hít sâu một hơi, đầu ngón tay run rẩy chạm vài cái trên màn hình điện thoại, sau khi vào trang tìm kiếm, theo hướng dẫn bằng giọng nói, nhẹ nhàng nói hai chữ "Phương Trì".
Giọng nói khi mở miệng run rẩy, giống như một tấm lưới thủng lỗ chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT