Phương Trì mấy ngày nay sống kiểu ngày đêm đảo lộn. Hai ngày đầu tiên, đầu óc choáng váng đến mức anh có thể biểu diễn một bài say quyền mọi lúc mọi nơi, thuộc trường phái đánh xong tự ói. Thêm vào đó, vết thương ở lưng đau nhức cả ngày lẫn đêm, đội trưởng Phương phải dùng thuốc giảm đau với thuốc kháng viêm thay cơm, uống xong thuốc ngấm là nằm vật ra ngủ.
Mà đúng là ngủ sấp thật, không có cách nào nằm thẳng, cũng không thể trở mình. Dù có là ga giường mềm mại mỏng nhẹ thế nào, chỉ cần hơi ma sát với vết thương, anh cũng đau đến toát mồ hôi lạnh, lập tức tỉnh táo.
Cứ như thế mà mơ mơ màng màng ngủ mấy ngày, phản ứng căng thẳng sau chấn động não cuối cùng cũng giảm bớt phần nào, vẫn còn cảm giác choáng váng nhưng ít ra không đến mức buồn nôn muốn nôn nữa.
Hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương rực rỡ trải dài ngoài ban công phòng ngủ. Phương Trì mơ màng mở mắt, nghiêng đầu trên gối vài giây để tỉnh táo, sau đó đưa tay lấy điện thoại trên tủ đầu giường xem giờ, đã gần bảy giờ tối rồi.
Đội trưởng Phương chậm rãi ngồi dậy, đưa tay vò mái tóc ngắn rối bù sau giấc ngủ. Anh vừa định gọi Tiểu Du, người đã ở lại nhà chăm sóc anh mấy ngày nay, nhưng ngay khoảnh khắc mở miệng, giọng nói chợt nghẹn lại.
Anh nghe thấy ngoài phòng khách tầng hai có tiếng trò chuyện khe khẽ.
Phương Trì cau mày, tự xuống giường, ló đầu ra ngoài cửa phòng ngủ nhìn thử, sau đó sững người ngay tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play