Lâm Hiểu tự nhốt mình trong phòng suốt hai ngày, không ăn không uống, cũng không mở cửa, dù sư mẫu đứng ngoài gõ cửa đến mức lòng bàn tay đỏ bừng, cậu cũng chỉ nhàn nhạt đáp lại một câu: "Mẹ, con không sao, để con ở một mình một lát."
Thi thoảng cậu còn do dự nói thêm: "Mẹ khuyên ba đi, bảo ông đừng giận nữa… mẹ cũng vậy."
Sư mẫu nghe mà lòng chua xót, không nói rõ được là vị gì.
Dù bà cũng bàng hoàng và lo lắng, không hiểu tại sao đứa con vốn luôn trầm ổn, hiền lành, từ bé đến lớn chưa từng nổi loạn lại có thể đi đến bước đường này, dám chống lại cả thế giới chỉ để ở bên một người đàn ông. Nhưng…
Bà có thể hiểu cho chồng mình, nhưng không thể không xót con trai.
Sư mẫu bưng bát cơm đã hâm nóng lại một lần nữa, rời khỏi cửa phòng, Lâm Hiểu ngồi co gối trên giường, tựa đầu vào tường, vùi mặt vào khuỷu tay, nghe tiếng bước chân của sư mẫu dần xa, nặng nề thở ra một hơi.
Cậu mò lấy chiếc điện thoại đặt bên chân, đeo lại tai nghe vẫn đeo suốt hai ngày qua, rồi mở WeChat, nhấn vào đoạn ghi âm mà Phương Trì gửi hôm qua, nghe đi nghe lại chỉ vài chữ ngắn ngủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT