Đối phương không nói gì, hai tai lại dần đỏ lên. Sau đó cả quãng đường đều im như thóc, mãi cho đến khi xuống đến chân núi.
Chờ Thời Vân Sâm rời đi, trời cũng đã ngả về chiều, Lục Tu Viễn lững thững trở về nhà.
Trong nhà, đại tẩu đang nấu cơm, Trương mẫu thì ngồi dưới ánh hoàng hôn vá lại quần áo, còn Tiểu Liên thì dựa vào bên cạnh Trương thị học may vá.
Thấy Lục Tu Viễn về, Trương thị vẫy tay gọi:
“Nhị Lang, không phải con nói dắt Tiểu Liên ra ngoài chơi sao? Con bé mấy hôm nay cứ theo tụi ta làm việc suốt, chắc là buồn chết rồi đó.”
Tiểu cô nương lắc đầu từ chối: “Tiểu Liên muốn học may vá với nãi, không muốn đi chơi.”
Lục Tu Viễn nhìn sắc mặt Tiểu Liên, đúng là không còn linh hoạt như mấy hôm trước. Dù giờ hắn hơi mệt, nhưng dù gì đây cũng là cháu gái nhỏ của mình, vẫn là quan trọng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT