Giống như chợt nghĩ đến điều gì, đối phương đột ngột dừng bước: “Ngươi là một tú tài yếu ớt, trời đã khuya thế này còn định đi đâu?”
Lục Tu Viễn nghe vậy do dự đáp: “Chỉ định tìm một quán trọ gần đây để nghỉ tạm.”
Thời Vân Sâm suy nghĩ một lát, rồi bất ngờ nói: “Ta rảnh rỗi cũng chẳng có việc gì, liền nổi hứng tốt bụng, tiện đường đưa ngươi đi.”
Nghe câu đó, Lục Tu Viễn bất đắc dĩ bật cười, hai người sánh vai cùng đi.
Ánh trăng phủ lên trấn nhỏ một lớp sáng mỏng, xung quanh yên tĩnh, điều đó khiến Thời Vân Sâm có phần không được tự nhiên, cậu bắt đầu tìm đề tài.
“Chiều nay sao ngươi lại xuất hiện trước cửa nhà họ Triệu? Ta còn tưởng mình hoa mắt.” Cho nên cậu mới ba chân bốn cẳng đuổi theo chờ ở đó.
Tuy cậu cũng chẳng rõ mình chờ cái gì, có lẽ chỉ cần thấy được người này, cậu liền yên lòng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT