Dịch/Edit: battman_g
Cuối cùng, Lương Ngôn vẫn đồng ý đến khu vui chơi cùng Trần Gia Nguyệt. Thứ nhất là vì chú của bé đã lên tiếng mời, cô không tiện từ chối. Thứ hai là tối nay cô cũng không muốn về nhà sớm. Ngày mai, giáo sư Tưởng Dung sẽ dẫn cô đi xem mắt, dựa vào kinh nghiệm trước đây, cô cũng có thể tưởng tượng được tối nay giáo sư sẽ "giày vò" cô ra sao.
Ngoài trời đang mưa, công viên ngoài trời không đi được, họ đành chơi ở khu vui chơi trong nhà.
Trần Chi Hòa lái xe đưa Lương Ngôn và Trần Gia Nguyệt đến một trung tâm thương mại lớn hơn. Tầng hầm B1 là một khu vui chơi rộng rãi, có đủ loại trò chơi cho cả trẻ em lẫn người lớn, cả gia đình đến đây đều có thể chơi thỏa thích.
Lương Ngôn đã lâu không tới nơi như thế này. Từ khi đi thực tập, cô bận rộn công việc đến mức không có thời gian, cuối tuần thì phải tăng ca viết báo cáo, làm đồ chơi thủ công cho lớp học, thời gian rảnh chỉ muốn nằm xem hoạt hình. Hơn nữa, sau khi tốt nghiệp, ai cũng có cuộc sống riêng, cơ hội có thể hẹn gặp bạn bè trong cùng thành phố cũng rất hiếm hoi.
Nghĩ kỹ lại, đừng nói là công viên giải trí, đến rạp chiếu phim cô cũng đã lâu không đi. Cuộc sống đúng là quá nhạt nhẽo.
Khu vui chơi này còn náo nhiệt hơn cả trung tâm thương mại họ ghé trước đó, có nhiều bạn trẻ hơn, hầu như khu trò chơi nào cũng có người chơi. Lương Ngôn còn thấy không ít cặp đôi, cũng có nhiều bậc phụ huynh dắt con đi chơi. Cô không nhịn được liếc nhìn Trần Gia Nguyệt và chú của bé, không biết người khác nhìn tổ hợp kỳ lạ này sẽ nghĩ gì.
Vì trong khu vui chơi người rất đông, Trần Chi Hòa lo Gia Nguyệt còn nhỏ sẽ bị va chạm, nên luôn bế bé trên tay, Lương Ngôn đi sát bên cạnh, anh dừng cô cũng dừng.
Trần Chi Hòa đứng trước mấy máy đập chuột, cúi đầu nhìn cô, mỉm cười hỏi: “Chơi không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT