Bị đôi mắt nghiêm túc của Thẩm Thù ngóng nhìn, Diệp Vân Lan có chút đau đầu mà mím môi.
Tu vi đồ đệ tiến bộ vượt bậc, đương nhiên rất tốt.
Chẳng qua, từ ba năm trước thương thế y tái phát, sau khi Thẩm Thù biết được, Thẩm Thù bắt đầu phá lệ chú ý thân thể y, thường tìm về đủ loại linh dược bồi bổ cho y.
Mặc dù y cũng đã nói qua với Thẩm Thù, những linh dược này chỉ có thể giảm bớt một chút đau đớn, không thể trị tận gốc thương thế trên người y, nhưng Thẩm Thù vẫn luôn siêng năng mang linh dược về, mắt trông mong nhìn y ăn linh dược, khi nhìn đến sắc mặt của y tốt hơn một chút, đều sẽ cao hứng tươi cười.
Nếu y nói linh dược có vị chua xót, Thẩm Thù liền sẽ tìm mọi cách loại bỏ vị cay đắng trong linh dược, sau lại không biết là học ở đâu những thủ pháp chế biến thức ăn trong nhân gian, làm linh dược trở nên có tư vị, có thể nói là món ngon mỹ vị.
Mỗi khi nhìn thấy Thẩm Thù đưa linh dược tới, bộ dáng nghiêm túc chờ mong, lời cự tuyệt tới bên miệng lại không nói ra được.
Y nhận chén sứ, cúi đầu đã thấy trong chén tẩm Tôi Tâm Tuyết Liên và Băng Lê Quả màu vàng kim, thoạt nhìn vô cùng mê người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT