Diệp Vân Lan đi vào biển hoa.
Mùi hoa thơm ngào ngạt tiến vào chóp mũi, mang theo sương sớm buổi sáng, còn có cả hơi thở của bùn đất dưới ánh mặt trời.
Hương khí thấm tẩm lên người, gió nhẹ ôn nhu phảng phất qua gương mặt.
“Thẩm Thù,” Diệp Vân Lan nhẹ giọng nói: “Hoa này, đều là ngươi trồng sao?”
Thẩm Thù đứng dậy chạy đến trước mặt y.
Thiếu niên tóc dài rũ bên má, gương mặt hơi nhọn tái nhợt, quần áo đã cũ nát vô cùng, trong đôi mắt ngập tràn cao hứng ngửa đầu nhìn y, nghe vậy liền gật gật đầu, “Cho Tiên quân…… một kinh hỉ.”
Diệp Vân Lan: “Sao ngươi lại nghĩ rằng ta muốn một vườn hoa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT