Hắn đứng quá gần, cái vẻ ngang tàng ấy cứ thế mà ngang nhiên đập thẳng vào mặt Thường Ninh. Hắn cười khẩy, ánh mắt giễu cợt quét từ trên xuống dưới con người quê mùa trước mặt. Thường Ninh liếc nhìn vóc dáng rắn rỏi của Chu Nghiễn, rồi rụt rè ngậm miệng lại. Thôi, bỏ đi.
Đối phương lại tiến thêm một bước.
"Anh… anh đừng có lại gần quá!" Thường Ninh lùi nhanh về phía sau, cố ra vẻ cứng cỏi: "Chu Nghiễn, tôi cũng đến tuổi phải lập gia đình rồi, có gì không được chứ?"
Thường Ninh nhớ lại cốt truyện gốc, nghĩ đến bản sơ yếu lý lịch mình từng nộp cho trung tâm mai mối thì chỉ muốn độn thổ vì xấu hổ.
Người ta mà xem xong lý do đi xem mắt của cậu, thể nào cũng phải chửi cho không còn mảnh giáp, đến tổ tiên mười tám đời cũng bị lôi ra mà chửi cùng.
【Vì quá coi trọng tình thân, chỉ cần đứa em trai yêu quý có thể quay đầu là bờ, thì người anh như mình dù có hèn mọn đến đâu cũng cam tâm tình nguyện. Chỉ có như thế mới không phụ cha mẹ ruột đã khuất.】
Chu Nghiễn nhìn Thường Ninh đang lúng túng vân vê ngón tay, da chạm da, mặt đỏ bừng, bật lưỡi cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play