“Em là Tạ Viễn, gọi em là Tiểu Viễn là được rồi! Em mới mười tám tuổi thôi đó~” Hắn vươn tay ra, nghiêng đầu, nụ cười ngọt ngào như thể muốn làm tan chảy người đối diện.
Ở phía sau, Thường Ninh lập tức bổ sung: “Mười bảy tuổi mười tháng, còn hai tháng nữa mới trưởng thành.”
Nó vẫn là trẻ vị thành niên đó, huấn luyện viên Chu, anh đừng làm chuyện dại dột.
Tạ Viễn nghe xong, bực bội bặm môi "tặc" một tiếng. Cái người anh này đúng là chuyên phá hỏng chuyện tốt! Không nói thì chết chắc?
Nụ cười trên mặt Chu Nghiễn dần tan biến: “Tôi hiểu rồi, em trai Thường Ninh.”
Tạ Viễn chẳng bận tâm gì cái cách gọi ấy, vẫn dẻo miệng vươn tay định khoác lấy cánh tay Chu Nghiễn, kéo người ta vào nhà: “Anh Chu Nghiễn, vào nhà uống chén trà đi, chúng ta tâm sự nhé. Em cực kỳ thích nghề của anh đó, siêu ngầu luôn! Em có thể đến câu lạc bộ của anh tham quan không?”
Thường Ninh không chịu nổi nữa, chen vào giữa hai người, dang hai tay ra làm tường rào sống: “Anh ấy hôm nay bị thương, Tiểu Viễn, anh ấy cần nghỉ ngơi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT