Thường Ninh bị hắn cọ đến mức tai đỏ bừng, hai tay chống vào cánh cửa, mười ngón khẽ siết lại, vai run nhẹ.
“Anh... đừng ôm sát như vậy.” Có cái gọi là ôm chúc ngủ ngon như thế này sao? Thường Ninh tự hỏi.
Chu Nghiễn trầm giọng: “Thường Ninh, ăn nhiều vào một chút. Em mập lên chút nữa, tôi sẽ ôm cho đã.”
“Ọe...” Thường Ninh vừa định mở miệng thì bụm lấy môi, khẽ nôn khan, bụng như dậy sóng, buồn nôn đến tận cổ.
“?” Chu Nghiễn cúi xuống nhìn kỹ. Thường Ninh nãy giờ gần như không đụng đũa, không giống bị trúng thực... Chẳng lẽ là do mình khiến cậu buồn nôn?
Cậu trông như muốn ói.
Chu Nghiễn siết nhẹ vòng tay, không dám ôm chặt: không phải tại mình, mà do Thường Ninh đang khó chịu!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play