Chu Nghiễn nở nụ cười mờ mịt, ngực khẽ rung lên, làm mặt Thường Ninh nóng rực. Cậu chẳng biết lấy sức từ đâu mà gạt tay hắn ra, lăn một vòng rồi lăn xuống ghế sofa.
“Cái đó… anh chưa ăn trưa phải không? Tôi đi hâm nóng đồ ăn.” Thường Ninh chân trần chạy vào bếp nhỏ.
Cậu cần một chút thời gian để bình tĩnh lại, Thường Ninh nghĩ vậy, cố gắng kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
Khi cậu đang chuẩn bị lấy thức ăn ra hâm nóng thì đột nhiên sau lưng ấm lên, người đàn ông cao lớn cúi người sát lại, hơi thở phả lên má cậu.
Trên người hắn có mùi mồ hôi nhàn nhạt, rõ ràng mới nãy còn bận xử lý chuyện giữa Thường Ninh và tổ trưởng.
Thường Ninh có thể tưởng tượng được, mồ hôi từng lăn xuống từ cơ thể rắn chắc kia, thấm ướt áo hắn, làm tóc đen cũng ẩm ướt. Giờ đây Chu Nghiễn đang đứng sát phía sau, hơi thở nặng nề của phái nam mang đầy tính áp chế, điên cuồng bao phủ lấy cậu như chính chủ nhân của nó vậy.
“Chu Nghiễn, anh đừng cứ dựa sát vào tôi…” Chu Nghiễn quá gần, giọng Thường Ninh khẽ run, sự áp đảo về thể lực như khóa chặt lấy cậu, không cách nào trốn thoát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play