Hai tay của Chu Nghiễn vẫn còn quấn băng, chưa tháo ra, chiếc áo đen bị mồ hôi thấm ướt dán chặt vào cơ thể, phác họa rõ ràng những thớ cơ rắn chắc bên dưới. Hắn dùng một tay cầm khăn lông trắng lau mái tóc ướt sũng, tay còn lại cầm một quả táo màu vàng cam.
Tầm mắt dời xuống dưới.
Rõ ràng là quần đen dáng rộng, nhưng Thường Ninh vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.
Thường Ninh có chút căng thẳng mở lời: “Cái đó… từ hôm nay trở đi, tôi sẽ phụ trách ghi lại dữ liệu thể trạng và thành tích thi đấu của anh.”
Chu Nghiễn khẽ ừ một tiếng, đưa quả táo ra: “Nếm thử xem, có người mua đấy, nói là giống táo này ngon lắm, tôi mặt dày xin một quả. Nếu em thấy ngon, tan ca tôi sẽ đi mua cả thùng mang về cho em ăn.”
Thường Ninh đón lấy quả táo, nghe nói đến mua cả thùng thì vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ: “Tôi ăn cả thùng táo để làm gì chứ?”
Chu Nghiễn ngồi xuống, đưa tay vòng qua vai cậu, nói: “Lần đầu tiên tôi làm mấy chuyện thế này, chỉ sợ có thứ ngon gì mà em lại chưa được nếm thử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT