Cơm nước xong xuôi, họ hàng cũng lần lượt ra về. Mẹ Chu định cho người dọn một phòng cho Thường Ninh ngủ lại.
Chu Nghiễn nói: “Không cần đâu, con dẫn cậu ấy về nhà ngủ. Mà về muộn chút, để em ấy nghỉ tạm ở đây đã.”
Thường Ninh khẽ ho một tiếng, coi như ngầm đồng ý.
Căng thẳng cả ngày, cậu cũng muốn ngủ một giấc, nhưng lại ngại mở miệng, chỉ biết đứng đực bên cạnh Chu Nghiễn.
Mẹ Chu bực bội đập tay con trai: “Tiểu Ninh buồn ngủ díp cả mắt rồi, sao con ngốc vậy hả? Người ta mệt rồi mà còn không biết đưa người ta lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi! Mẹ còn tưởng con lanh lợi hơn bố con chứ, ai dè bố con hồi đó còn khôn hơn!”
Thường Ninh giật mình, vội xua tay: “Không sao ạ…”
Cha Chu ngồi trong phòng khách, mở miệng nói: “Vậy là nó không có con mắt tinh đời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play