Vừa nghe nhắc đến anh trai, Tạ Viễn đã nổi khùng: Đừng có nhắc đến cái tên đó được không!
“Anh tôi có giỏi giang gì đâu, làm công nhật chưa được ba ngàn một tháng, đi đâu cũng chẳng ai thèm nhận. Anh tôi thì có gì hay chứ.”
Rồi cậu ta lại nói: “Học hành thì được cái gì, sau này tôi cũng sẽ thành công rực rỡ thôi.”
Bác gái nhìn con mình và đám bạn hư đốn như Tạ Viễn mà giận đến mức trở về phòng luôn. Sau Tết thì dẹp hết, đứa nào đứa nấy đi làm hết cho bà!
Tạ Viễn vừa ăn cơm vừa lẩm bẩm, hơi chột dạ: “Tết xong tao cũng đi làm, kiếm cái việc nhẹ nhàng dễ thở ấy mà.”
Cuộc sống của cậu ta chẳng dễ dàng chút nào. Không tiền, không người bên cạnh, đói thì đi xin cơm hàng xóm, nhưng cách này cũng chẳng thể kéo dài mãi.
Cậu ta có hơi nhớ những bữa cơm anh trai nấu rồi. Dù thằng phế vật đó chẳng có bản lĩnh gì, nhưng nấu ăn thì ngon thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT