“Phát tài chỉ là chuyện sớm muộn thôi mà.” Giọng Cung Kỳ lười biếng, nhưng khi mở miệng, khóe môi lại hơi nhếch lên, nụ cười kia chẳng mấy thân thiện.
Đám đàn ông trung niên phía đối diện lập tức cảnh giác, không ai dám manh động.
Con hẻm không có đèn đường, dưới màn mưa, ánh sáng bị tán xạ ra khắp nơi, mọi thứ xung quanh đều mờ mịt. Thường Ninh bỗng nhiên rùng mình một cái.
Từ lúc mấy tên dữ tợn kia xuất hiện, cậu đã đánh rơi ô. Cái lạnh xuyên thấu xương, cả người run rẩy. Lần trước suýt nữa bị bọn họ đánh cho một trận, còn phải móc tiền mới dàn xếp xong.
Giờ bọn chúng còn tham lam, muốn giở trò tống tiền, Thường Ninh thầm thở dài trong bụng — vay nặng lãi đúng là con đường không lối thoát!
Người ta có thể cảm thông cho một người bình thường bị bắt nạt vô cớ, nhưng sẽ không bao giờ giúp đỡ một con bạc thua cháy túi.
Phía trước là đám cho vay cắt cổ, phía sau là chủ nợ lớn nhất, vậy mà Thường Ninh lại cảm thấy… có chút yên tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play