So với mấy tên thuộc hạ thô lỗ ngoài cửa, toàn thân Thường Ninh như chìm vào một loại cảm giác mềm mại, hoàn toàn khác biệt.
Cung Kỳ thấy trên tay cậu còn cầm cái xẻng nấu ăn, ừ, đang chuẩn bị bữa tối à?
“Ăn gì vậy?” Cung Kỳ mở miệng hỏi.
Thường Ninh bất ngờ, vội đáp: “Mì…”
Cậu hạ thấp giọng, hỏi: “Cung Kỳ, anh có muốn ăn không? Em không nấu nhiều lắm, không biết có đủ cho anh ăn không…”
Nói xong là biết mình nói hớ rồi, đáng lẽ cứ múc cho anh ta một bát là được, nghe nói người lớn có yêu cầu, không nên hỏi có muốn ăn không.
Chủ yếu là vì mối quan hệ hai người cũng chẳng phải thân thiết gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT