Thân hình cao lớn của Thương Diễn nghiêng về phía Thường Ninh, giọng trầm thấp như dòng suối ấm len vào tai cậu:
“Vừa miệng không?”
Lần đầu đến nhà họ Thương ăn cơm, Thường Ninh có phần lúng túng. Dù ngồi ngay ngắn, dáng vẻ ngoan ngoãn, nhưng thần sắc vẫn lộ ra chút không tự nhiên.
May mà Thương Diễn luôn âm thầm để mắt, lo lắng từng chút một, khiến Thường Ninh cũng thấy nhẹ lòng.
“Vừa miệng lắm, rất ngon.” Cậu cười gượng, giọng mềm mại.
Hơi thở nóng rực của Thương Diễn rơi xuống làn da mẫn cảm nơi cổ Thường Ninh, hòa cùng hơi nóng nghi ngút của nồi lẩu. Dưới ánh đèn, làn da trắng ngần phản chiếu trong mắt anh như lớp tuyết sắp tan, khơi dậy sóng ngầm trong đáy mắt.
“Vậy thì ăn nhiều vào.” Anh gắp một miếng thịt, chấm nhẹ vào nước dầu rồi thả vào đĩa cậu.
Thường Ninh cảm thấy mình được anh chăm sóc quá nhiều, hơi ngượng. Cậu vội gắp vài lát cá sống thả vào đáy nồi. Lát cá tiếp xúc với dầu nóng, sôi ùng ục, lớp thịt đỏ au nhanh chóng nở bung ra, trở nên trắng tinh như tuyết đầu mùa.
Nước sốt đậm đà, cay nhẹ theo từng thớ cá chảy xuống, thơm ngát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT