Bởi vì có sự chen chân của Trần Phi Phàm, mối quan hệ giữa hai người rơi xuống đáy vực. Ngoài mấy lời phun ra đầy bất mãn và nhục mạ, Lâm Yến Yến chẳng buồn nói với Thường Ninh lấy một câu khác.
“Yến Yến, anh… đã làm gì có lỗi với em sao?” Thường Ninh nhẹ giọng hỏi, ánh mắt lặng lẽ nhìn cô gái trước mặt.
“Nếu anh chỉ là một người xa lạ, liệu em có nghĩ anh thật sự là một người tốt không?” Thường Ninh siết chặt trái bắp trong tay, hỏi khẽ.
Thường Ninh: …
Suýt thì quên, Lâm Yến Yến từ đầu đến cuối nào có thừa nhận đứa trẻ trong bụng là của ai. Người ta đang dưỡng cá… mà anh thì tưởng mình là biển cả.
“Anh là người qua đường á?! Tôi không sống với anh ở cái chỗ rách nát này mấy năm rồi chắc?!” 
Lâm Yến Yến trừng mắt nhìn Thường Ninh, dù anh lúc này đã co lại như một đứa trẻ bị tổn thương, cô vẫn chỉ thấy chướng mắt. Đôi khi Thường Ninh khóc, cô cũng từng thoáng động lòng... nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play