Câu nói vừa thốt ra, bé Tư Tư như thật sự hiểu được lời của cha đỡ đầu, cái miệng nhỏ xíu chưa mọc răng liền cười toe toét, đôi mắt đen lay láy long lanh, ngẩng lên nhìn về phía Thường Ninh, miệng ê a phát ra âm thanh non nớt, giống hệt một chú chim non vừa chào đời, ngơ ngác mà đáng yêu.
Thường Ninh nhìn con gái, quả thật là đói rồi — đói đến độ như sắp học nói được luôn vậy.
Có lẽ là nhờ hệ thống điều chỉnh, cũng có thể là vì bé thừa hưởng từ cha, từ ánh mắt cho tới đường nét trên khuôn mặt đều phảng phất bóng dáng của cậu, đến cả tính cách cũng dễ thương ngoan ngoãn.
Thường Ninh nhẹ nhàng lắc bé một cái, ôn nhu nói:
“Được rồi, cha sẽ pha sữa cho Tư Tư của chúng ta.”
Thế nhưng tiếc thay, Thương Diễn vẫn chưa hoàn toàn chắn được ánh mắt đang nhìn trộm của Trần Phi Phàm.
Vốn định quay đi, nhưng lúc này hắn lại như bị nghiện, ánh mắt si mê, không thể dứt ra nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT